Loving Blogger Template

Vì chúng mình là bạn thân!

Hai tụi mình quen nhau từ năm nhất đại học. HA là người bạn thứ hai sau chị Huệ mà mình gặp. Đã có thời gian, vì mình mà cả hai đứa không còn nói chuyện với nhau và chị Huệ phải làm người trung gian cho hai đứa. Chị Huệ bị tai nạn, hơn hai năm nay vẫn nằm đó, vô thức. Tụi mình đã giảng hòa chuyện cũ. Mình và bạn trải qua biết bao sóng gió, cũng lắm lúc muốn khóc ròng với trần đời. Vì hiểu nhau, chơi thân nhau nên nương tựa với nhau mà sống.

Khoảng một tháng trước, vì chuyện công việc mà hai đứa tranh cãi và giận nhau. Đang nói chuyện Skype thì mình bực quá mà out Skype đột ngột và không trả lời cuộc gọi của bạn. Mình chỉ nhắn vài cái tin, rằng đợi mình bình tĩnh, không thể và không muốn nói chuyện vào lúc đó. Bạn cũng vì bất bình mà viết một cái email trong sự thiếu sáng suốt, gửi cho một người thứ ba hoàn toàn đang không hiểu chuyện gì.

Thế là giận nhau. Lúc đọc thư mà mình choáng váng, sốc không tưởng, không nói nên lời. Tụi mình email qua lại bộc lộ hết bức xúc trong lòng, rồi im lặng kéo dài... Mình giận bạn thật đấy, nhưng chỉ vài ngày rồi thôi. Sao có thể vì chuyện này mà bỏ nhau được :)). Có xung đột mới thêm hiểu về nhau hơn.

Hôm qua nhận được email từ bạn. Mình vừa buồn cười vừa vui. Vì cuối cùng bạn cũng chịu gạt cái tôi của bản thân để giữ gìn tình bạn. Còn mình thì không vấn đề gì, vì vốn mình hết giận bạn lâu rồi, cũng định viết email thăm hỏi vu vơ với bạn :D.

Đây là đoạn email của tụi mình.
------------------------------------------------

HA:

"Tiên thương,

Muốn nói xin lỗi Tiên.

Vậy thôi.

HA"

Mình:

"HA ngốc,

T phì cười khi đọc thư của HA. T rất vui :D.

Hôm bữa "giải trình" với chị Trang, chị nói xin lỗi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tình bạn của hai đứa. T nói với chị rằng không sao đâu, tụi em chơi thân với nhau, nên rồi sẽ ổn thôi.

Tính viết email cho HA hôm Tết dương lịch, coi như xí xóa chuyện cũ, nhưng rồi bận nên quên mất. Xong, kêu là trước Tết âm, nhất định sẽ viết. Bữa giờ thi thoảng vẫn nghĩ về HA với công việc mới, không biết ra sao, nhưng T nghĩ là mọi thứ với HA tốt hơn rồi.

Vậy nhân tiện thư của HA, T cũng xin lỗi. Chúng mình xí xóa nhé :D.

Hôm nào lại Skype tám chuyện tiếp. He he.
Tiên"

HA:

"Ừ Tiên ơi,

Vậy là được rồi. Mong cả hai đứa đều vui và làm việc tốt là được.

Vừa qua mình ra một cuốn sách, tuyển tập truyện ngắn thiếu nhi. Trong đó có một số truyện mình viết về bảo tồn, đọc lại nhớ những chuyến đi thực địa, nhớ những người làm trong ngành bảo tồn như cô Jane, chị Lan, Tiên,...

Là cuốn này: http://www.nxbkimdong.com.vn/products/product/view/21/10035.html

Khi nào gặp nhau mình sẽ tặng Tiên nha.

Chúc Tiên những ngày vui.

Ôm Tiên.
HA"

Mình:

"Ừ, khi nào gặp, HA nhớ ký vào sách nữa :)).

Nếu HA có chuyện vui/buồn gì muốn kể T nghe thì cứ PM trên Skype nhé. (Muốn xóa mấy đoạn tranh luận cũ ghê).

Cuối tuần vui nhé ;)"
--------------------------------------------

Vì tụi mình là bạn thân của nhau mà, hiểu nhau đủ nhiều để không thể làm ngơ, bỏ mặc nhau được. Giận thì giận thật đấy, nhưng một hồi thì nguôi, rồi lại nghĩ vu vơ không biết bạn mình có ổn không. Bạn bè hay cả trong tình yêu, gì thì gì, cũng phải nói ra cho hết một lần, rồi suy nghĩ thông suốt, rồi gạt bỏ cái tôi mà tiếp tục vun đắp mối quan hệ. Mình mong tình bạn của tụi mình sẽ bền vững đến già. Mình mong một ngày được nhìn thấy bạn hạnh phúc, trong tình yêu, trong công danh và trong mọi mặt của cuộc sống. Vì đã nhìn thấy bạn vất vả quá nhiều rồi. Bạn xứng đáng được hạnh phúc.

Author: DoiGuocMoc

Sự yên lặng - Tôi thích nó. Tôi thường xuyên thức khuya, tìm kiếm một thứ gì đó, mà tôi chẳng biết nó là gì. ... Tôi thật buồn cười, thích nói nhưng lại ít nói.

0 Comments Đăng nhận xét